Hình Nền Đẹp cảm xúc với thiên nhiên đẹp nhất 2016 được bạn trẻ chờ đón
Ba chả khi nào để ý em đâu, lúc nào cũng út với út, theo ba là do út nhỏ nhất. “Thế khi nào con về, mi đi có tháng mà tau thấy lâu kinh, về ba nấu đậu cho mà ăn, năm ni đậu ngon lắm mà mi chưa ăn được bữa nào”. Em chẳng nhận ra. Những thứ đó gọi tên là gì ? Là lỗi của em. Em chẳng biết thương ba mẹ. Còn hai tháng nữa em ra trường. Cái cửa mà bước qua là thành người lớn. Đối với nhiều người thì 23 đã lớn, trải qua vài mối tình, đi làm được vài năm, đã cưới chồng, hay sắp có đứa con thứ hai. Em chẳng có gì cả. Tệ nhất họ biết họ muốn gì. Em đến cái tệ nhất cũng không có. Em thấy em sung sướng, có ba có mẹ có chị có em. Sống trong sự bảo bọc của gia đình, cái gọi là nỗi đau thì đã trải qua nhưng cứa tim thì chưa. Em thấy mình hạnh phúc. Chả ganh tỵ với ai. Mình cứ sống tốt thì mọi chuyện sẽ ổn. Em chẳng thấy ổn chút nào. Khi nhà có chuyện. Em thấy mình vô dụng. Vô dụng ghê gớm. Học nhiều để làm gì. Mà thực ra em học hành chả tới đâu. Tiếng anh học tới học lui vẫn không giỏi. Em có lỗi với ba mẹ.


Đồ án tôt nghiệp là cái mốc quan trọng của cả 5 năm phấn đấu. Máy hỏng, mẫu hỏng, chủng không mạnh em cũng lạc quan lắm, em sống tốt mà, ai cũng trải qua, rồi mọi chuyện sẽ ổn. Rồi em thấy nản khi hình ảnh cô hướng dẫn sụp đổ. Hẫng. Mở bài ra viết tổng quan mà em chẳng tập trung được, mình đang cố gắng vì cái gì khi mà ngoài kia họ chỉ quen thì sẽ có người khiến người khác làm giúp cho họ. Đến cả kiến thức cơ bản họ cũng không biết. Rồi họ tốt nghiệp, họ dạy con của người khác, họ lại tạo thành nhiều họ như vại. Cô sử dụng sinh viên, nguồn nhân lực miễn phí để giúp họ. Góp phần lớn tạo thành những họ như thế. Cuối cùng chả ai thoát khỏi cái vòng lẩn quẩn liên quan đến lợi ích. Sống không vì mình trời tru đất diệt. Cái gì gọi là thành công? Mấy ‘họ’ như vại làm éo gì yêu cái đến đụng tay cũng chưa đụng tới. Vậy mà họ thành công. Nực cười. Tại sao em lại để những họ như vậy ảnh hưởng đến suy nghĩ bản thân. Em mặc. Họ chỉ là lí do bao biện. Cố gắng đang bị delay. Chị của em bảo “thế mi cố gắng cho ai, cho ta chắc ?”. Em ngu vãi. Em chẳng suy nghĩ tiêu cực đâu nhá. Em nói cho đỡ ức thôi. Em mà nói ra là em đã thông rồi. Sống tốt thôi,mọi chuyện sẽ ổn :v
Con xin lỗi. Còn hai tháng nữa. Muộn nhưng còn hơn không có. Con sẽ tìm ra điều con muốn. Thực hiện nó. Chờ con...!





Những Hình Nền Đẹp về tình yêu cuộc sống tuyệt đẹp được bạn trẻ chờ đón



Mời các bạn ghé thăm Anhdep99.com để đọc thêm nhiều Hình Ảnh Buồn Về Tình Yêu, Ảnh Girl Xinh, Những câu nói hay về tình yêu, tình bạn, cuộc sống, ảnh tình yêu đôi lứa, ảnh giáng sinh tuyệt đẹp, lung linh,...



Hôm nay mưa, lòng cô lại man mác nhớ về những kỷ niệm buồn ngày đó. Vốn dĩ đã cũ nên mọi thứ hiện về trong cô nhẹ nhàng hơn và sâu lắng hơn. Khẽ đưa mắt ra cửa, cô bâng quơ nghĩ về anh, nghĩ về những ngày tháng mà cô đã từ lâu cố chôn chặt vào ký ức. Thổn thức trong giấc ngủ, cô cố tìm kiếm hình bóng anh như cách cô đã từng làm, nhưng bất lực, cô chẳng muốn nghĩ nữa, khép chặt mắt, ngủ thôi. Năm đó, vào cái ngày se lạnh và mưa phùn như hôm nay, anh nói anh yêu cô…


Tháng mùa đông, khi tất cả co mình khép lại thì cô lại thả lòng theo từng cơn gió rít đến buốt người, đơn giản vì cô có anh. Yêu, thứ mà cô cho là quá xa xỉ với một người đơn giản đến xuề xòa như cô. Yêu, thứ mà cô cho là trẻ con và lãng nhách. Yêu, thứ mà cô cho là sến súa và quá mong manh. Yêu, cô đã yêu rồi đấy. Cuộc sống của cô hẳn sẽ chỉ có một màu nếu anh không đến, anh làm thay đổi tất cả con người cô, làm thay đổi cả cái suy nghĩ cũ xì đến mốc meo của cô. Lắm lúc, cô nghĩ mình may mắn, đôi khi cô lại thấy mình chơi vơi. Cuộc đời mà, những thanh âm thăng trầm đều thú vị và quan trọng cho một bản nhạc hoàn hảo. Mấy ai khi yêu lại không một lần thản thốt và ngây ngô trong bức tranh màu hồng do bản thân tự tô vẽ nên. Mấy ai khi yêu lại không một lần lạc lối và bơ vơ trong chính vết mực vô tình làm rơi lên bức tranh màu hồng đó!






Nên dừng một chút, nhắm mắt lại để tĩnh lặng. Có lẽ cổ tích chỉ để ru ngủ những người nghèo.Vậy biết sống thế nào đây khi cổ tích vẫn là cổ tích còn ta kiếp nghèo lại hoàn nghèo. Biết làm gì đây khi choàng tỉnh sau một giấc mơ dài… mọi thứ xung quanh ta vẫn thế? Hiện thực dù biết khó đối diện và chấp nhận nhưng nó luôn rõ ràng trong bất cứ hoàn cảnh nào. Dù vậy trong hiện thực đó ta luôn có một khoảng yêu thương, một chốc giận hờn, một thoáng nhớ nhung cho những cung bậc tình cảm chảy theo những điều tự nhiên nhất. Ta có quyền được ước mơ giữa đại dương mênh mông vẫn có một hòn đảo nhỏ có một người chờ, đợi ta ở đấy. Nó giống như một cơn gió thoáng qua có thể làm ta nhẹ lòng, một cái khoác vai có thể làm ta ấm áp. Nhưng ai biết được rằng trên đoạn đường ta đi có những ngả đường không có gió và có những ngã đường chỉ dành riêng một mình ta đi. Điều đó buộc ai đó phải buông tay ta ra dù họ không muốn.


Hãy cảm ơn những người đã bỏ rơi ta bởi chính họ chỉ cho ta đứng dậy và vượt qua tất cả một mình như thế nào. Màn đêm buông xuống ta vẫn một mình để rồi khoảng lặng lại xuất hiện. Quá khứ ùa về nhưng ta không thể khóc thêm lần nữa. Nước mắt rơi lòng thêm thắt lại để rồi xem ta được gì đây khi mất quá nhiều. Những mất mát ấy càng lớn khoảng cách giữa trái tim và lí trí càng xa. Cố dùng lý trí điều khiển con tim nhưng biết làm gì đây khi cảm xúc cứ dâng trào!
Nguồn tin: http://anhdep99.com/tuyen-tap-hinh-xam-3d-dep-nhu-that