Tin tức từ Inquisitr mới đây cho hay, các nhà khảo cổ học mới khai quật được ở Áo một đồ cổ trông giống hệt một chiếc điện thoại di động có phím bấm ngày nay.

Được biết món đồ kỳ lạ này có những nút bấm các ký tự giống như chữ Iraq hay Iran và các nút khác thì cũng khá giống với điện thoại ngày nay.

Món đồ kỳ lạ được phát hiện tại một di tích có từ thế kỷ 13 ở thành phố Fuschl am See, bang Salzburg (Áo). Đồ vật có thể là sản phẩm của người Iran hay Iraq được thương nhân mang đến từ nước Áo. Chức năng của đồ vật này vẫn đang được tiếp tục nghiên cứu.

Nhiều ý kiến cho rằng đây là sản phẩm của người ngoài hành tinh. Tuy nhiên, Daniel Muñoz, chuyên gia về UFO cho rằng đồ vật cổ này chỉ giống hệt chứ chưa chắc là điện thoại di động.

Các "điện thoại di động cổ xưa" có chín phím, trong khi vật thể kia có vẻ chẳng mấy giống. Daniel Muñoz cũng như một số nhà khảo cổ học thừa nhận rằng đây có thể là một trò lừa bịp.

Các nhà khảo cổ học phán đoán rằng nếu đồ vật cổ này là điện thoại di động thì điện thoại di động đã ra đời sớm hơn chúng ta tưởng rất nhiều.

Trước đây, một chiếc điện thoại được cho là 1200 tuổi cũng đã được phát hiện ở phía Bắc Peru. Chiếc điện thoại này được cho là của người Chimu.

Theo nhà nhân chủng và khảo cổ học Matos thì người Chimu rất khéo léo và sáng tạo, có một nền kỹ thuật xây dựng ấn tượng, thể hiện ở hệ thống kênh thủy lợi và các đồ vật bằng kim loại có độ tinh xảo cao.

Người Chimu là thần dân vương quốc Chimor, thủ đô là Chan Chan (Mặt Trời) - thành phố xây dựng bằng gạch bùn lớn nhất thế giới. Vì nhiều yếu tố, người ta cho rằng chiếc điện thoại này rất có thể là của người Chimu.

"Chỉ có duy nhất một cái điện thoại được tìm thấy. Điều độc đáo là nó đến từ một nơi không có chữ viết", Ramiro Matos, người phụ trách Bảo tàng quốc gia Người da đỏ (NMAI) cho biết.

Chiếc "điện thoại" đầu tiên này là một thiết bị truyền dẫn lời nói thô sơ - phổ biến như một thứ đồ chơi ở thế kỷ 19, gồm hai lon rỗng có đáy được nối với nhau bằng một sợi dây. Người áp lon rỗng vào tai có thể nghe được tiếng của người kia.

Thiết bị cổ đại này có cấu tạo gồm hai chỏm của quả bầu, nối với nhau bằng một sợi dây. Hai chỏm bầu, dài khoảng 9 cm được quét nhựa cây để bảo quản, hoạt động như máy thu phát âm thanh. Cuối mỗi chỏm còn được căng một lớp màng có tác dụng như màng rung. Dây nối hai chỏm được làm bằng sợi bông bện lại, dài gần 23m.

Những nghiên cứu đầu tiên về điện thoại có từ năm 1833, tuy nhiên thiết bị này có niên đại trước đó hơn 1.000 năm. Tuy không thể trực tiếp kiểm tra hoạt động của nó, nhưng các nhà khoa học cũng có thể đoán được nó hoạt động thế nào.

Thiết bị này từng thuộc sở hữu của Baron Walram V. Von Schoeler, một quý tộc người Phổ. Ông tham gia nhiều cuộc khai quật khảo cổ ở Peru vào những năm 1930 và có thể đã tìm được chiếc điện thoại ở tàn tích Chan Chan.

Ông đã hiến tặng bộ sưu tập của mình cho nhiều bảo tàng khác nhau. Chiếc điện thoại cuối cùng được lưu giữ ở Bảo tàng quốc gia Người da đỏ, bang Maryland, Mỹ. Tại đây, nó được bảo quản trong điều kiện nghiêm ngặt, và là một trong những vật báu của bảo tàng.